;
BACK
>

Wednesday, January 1, 2014

Cuối năm, doanh nhân 'sống qua ngày, chờ qua đời'

Sáng nay nhận được tin đứa em bị tuyên án 2,5 năm tù vì tội làm trái quy định của nhà nước về mặt hành chánh, lòng tôi buồn rười rượi.

Nhân dịp cuối năm, với tư cách là một doanh nhân khá thành công, tôi có đôi dòng chia sẻ cùng các bạn doanh nhân. Một mặt là đồng cảm của người trong cuộc, hai là cũng để cho người ngoài giới doanh nhân có cái nhìn khách quan, thông cảm hơn cho chúng tôi.
Những ngày này, một doanh nghiệp đối tác của tôi rất nổi tiếng nhưng lại đang trong giai đoạn bị phong tỏa tài sản vì  còn khoản nợ vài trăm triệu, và xem như đã được xếp vào nhóm nợ vô cùng xấu. Chỉ còn chút hi vọng mong manh như sợi chỉ mành trước gió bão.
Doanh nhân có nhiều người bên ngoài thì hoành tráng lắm nhưng bên trong chắc không thua gì cái bánh tráng. Nghiệp doanh nhân nhiều khi nó thế!
Tình hình thị trường rất căng thẳng, không thay đổi thì công ty có khả năng không sống được đến năm sau. Nhiều doanh nhân hiện nay cũng đang rơi vào thế kẹt, không có được tầm nhìn dài hơi nữa mà chỉ cầm cự. Có nhiều người nói vui là “ sống qua ngày chờ qua đời” hay “lỡ phóng lao thì phải theo lao”.
Chú em họ của tôi, mới chập chững vào kinh doanh được hơn một năm, tuần trước gọi điện nói: “Anh ơi, phải chi em làm kinh doanh sớm hơn, vào kinh doanh rồi mới thấy nhiều cái hay quá, và  cũng nhiều cái zích zắc trong nghề quá mà giờ em mới hiểu”.
Tôi hỏi ra thì chú ấy bảo đang có kế hoạch trộn sản phẩm lọại A 70% và loại B 30% vào bán giá loại A… Tôi nói đừng, thì chú ấy nói rằng thương mại nó thế! Hoàn cảnh hiện nay, người khôn của hiếm, nhiều khi “cái khó ló cái ngu" là thế.
Còn nữa, trước đây chú năn nỉ mượn anh 100 triệu đồng để kinh doanh. Tôi thương em, cho em nó mượn trả góp hàng tháng. Thế mà chưa được 2 tháng, chú em lại gọi điện hỏi: “Anh ơi em định mua xe hơi cho nó bằng người ta”. Tôi góp ý trong vòng 30 phút là thôi đừng mua.
Thế mà, 10 ngày sau tôi được tin báo rằng anh ơi em mua xe rồi! Xã hội bây giờ người ta lấy tiền để đánh giá sự thành công của một người, làm cho một số doanh nhân tưởng rằng thành công được đo bằng những thứ bên ngoài. Thật khổ.
Sáng nay nhận được tin chú em ấy bị tuyên án 2,5 năm tù vì tội làm trái quy định của nhà nước về mặt hành chánh. Lòng tôi buồn rượi rượi. Cũng nhiều người khó chút làm đại, ai ngờ đến khi có chuyện mới biết mình dại.
Nhiều người cũng không muốn thế, nhưng đôi khi trong cuộc chơi nó dắt đến chỗ phải ngừng, không ngừng được là sẽ sinh ra những hệ lụy khó khăn hơn. Cũng mới hôm qua, tôi hỏi thăm một thằng bạn làm về đồ nội thất, xem tình hình có sáng sủa những này cuối năm không, thấy cả năm lỗ, chắc 1-2 tháng cuối này có lãi để bù.
Thị trường nhiều khi vận hành theo cách riêng của nó, phá vỡ nhiều nguyên tắc, dự báo của các chuyên gia! Trên đây là những cái khổ của chúng ta, nếu như không sáng suốt, bản lĩnh, mạnh mẽ và đúng đắn, thì chúng ta sẽ như hơn 60 nghìn doanh nghiệp “chết” trong năm nay.
Ngoài ra, chúng ta còn khổ với những cái khổ khác như:
1. Khổ từ bên ngoài: Ăn mặc thì phải đẹp, xe phải xịn, thời trang… Tất nhiên có nhiều người đạt đến ngưỡng thì họ bỏ qua phần này.
2. Khổ trong tiêu xài: Doanh nhânmà, phải xài cho ra xài chứ, đi đám cưới ít tiền coi sao được, con cái thiếu chút sao đành lòng? Nhưng xài tiền của ai? Tính sau! Cũng tất nhiên,  có nhiều người đạt ngưỡng thì họ không quan trọng phần này.
3. Khổ trong giúp đỡ: Hồi chưa làm doanh nhân, giúp đỡ người thân 500 nghìn đồng, người thân cảm ơn. Bây giờ là doanh nhân rồi, hỗ trợ 5 triệu đồng, người thân cho là bình thường, không có một lời cảm ơn, rồi nói rằng “nhiêu đây nhằm nhò gì với nó”.
4. Khổ trong giao tiếp: Vì tập trung quá trong công việc, nên nhiều khi không có thời gian cho bạn bè, người thân thì bị cho là khi giàu quên bạn, quên gia đình. Mà khi ngồi nói chuyện đôi khi có hợp chút nào đâu? Tư duy về vấn đề khác nhau nhiều lắm, cho nên lại càng xa nhau.
5. Khổ từ bên trong: Làm việc nhiều sinh ra nhiều thứ bệnh: béo phì, gan máu nhiễm mỡ hết trơn, khớp thì mỏi, mắt thì mờ, tóc thì bạc…chỉ được ăn rau, mà phải là rau sạch. Hèn chi, tôi thấy rau sạch càng ngày càng hiếm và đắt các anh nhỉ?
6. Khổ trong gia đình: Về nhà phải vui, bắt buộc rồi vì có con trẻ mà, vợ trẻ nữa thì càng phải vui nhiều, nhưng vui gì mà vui khi nợ nần, doanh số, chỉ tiêu, cạnh tranh, tồn kho nó nhảy múa trong đầu? Vui giả được không? Tất nhiên là không được, trẻ con và phụ nữ họ nhạy cảm lắm, nên khổ thôi!
7. Khổ trong quan hệ: Đã yếu rồi mà phải bắt quan hệ khắp nơi: đối tác, bạn hàng, khách hàng, cơ quan ban ngành đoàn thể, trường lớp, từ thiện và các thành phần ép quan hệ khác.
8. Khổ trong công ty: Nhân viên thì nhiều người, mỗi người một ý (thậm chí 2 ý) mà để hiệu quả thì phải “dụng nhân như dụng mộc”. Hiểu được họ cũng phải là quá trình, học nghiên cứu, tám, nghiên cứu facebook, đe dọa các kiểu thì mới hiểu, hiểu xong nhiều trường hợp dụng không được luôn. Khổ!
9. Khổ với miệng lưỡi thế gian: Nhiều khi thành công được chút gì đó sau bao nhiêu thứ khổ ải, như sắm chiếc xe xịn chút như SH chẳng hạn… xa xỉ một vài trăm triệu cho đời có chút vui thì gặp ngay các anh hùng bàn phím "ném đá" cho là không thông minh.
Trên đây là đại diện cho những cái khổ của chúng ta, cuối năm kể ra để cho những người xung quanh chúng ta có cái nhìn đồng cảm, thông cảm hơn. Chúng ta cũng cùng động viên nhau rằng có trên 300 nghìn người cùng đang khổ để tiến lên vì hai tiếng doanh nhân này.
Minh Nho

No comments:

Post a Comment